Tôi thì cần suy nghĩ cái gì! Tôi đây là đang hỏi ông chuyện nguyền rủa là như thế nào, ông còn chưa nói cho tôi a!
Lão già này rõ ràng là đang nói sang chuyện khác, ngầm ý nói với tôi: Tiểu tử, muốn biết tin tức bên trong không dễ như vậy đâu, trước hết ngươi cần gia nhập với bọn ta đã.
Chỉ là tôi thật sự có thể gia nhập Phúc Duyên Trai sao?
Đáp án là không có khả năng.
Tôi lấy lại bình tĩnh. Sau khi khiến bản thân khôi phục lại bình tĩnh bỗng nhiên tôi liền thông suốt một đạo lý.
Nếu như đã bị người mê hoặc, bị người bức bách thì dù cho có biết rõ ngọn nguồn của nguyền rủa thì cũng có ích lợi gì, chuyện của Hàn gia chung quy lại vẫn nên để người Hàn gia tự mình giải quyết.
Tôi mỉm cười, nói với Phúc Duyên Trai chủ:
- Vận mệnh của cấm kỵ sư Hàn gia sẽ không bị bất luận kẻ nào nắm ở trong tay. Trai chủ, mặc kệ ngài có lý do hay duyên cớ gì, có lẽ ngài biết rõ chuyện quá khứ của Hàn gia, có lẽ ngài thật sự có thể giải trừ nguyền rủa của Hàn gia, nhưng tôi không nghĩ là chỉ vì để giải trừ nguyền rủa mà vi phạm nguyên tắc của cấm kỵ sư. Cho nên tôi sẽ không gia nhập Phúc Duyên Trai. Chuyện của Hàn gia tôi sẽ tự mình giải quyết.
Phúc Duyên Trai chủ ngẩng đầu lên, nói:
- Cậu nên suy nghĩ cho kỹ. Đây không phải là chuyện của riêng cậu. Nguyền rủa của cấm kỵ sư đã kéo dài hàng trăm năm, từ trước đến nay vẫn không có người có thể giải được, đến thế hệ này của cậu đã là thế hệ cuối cùng. Nếu cậu vẫn không thể xóa bỏ thì từ nay về sau cấm kỵ sư sẽ phải biến mất. Hơn nữa tôi vừa rồi đã cùng cậu nói qua Hàn gia chính là hậu duệ của Hoàng Đế, truyền thừa đâu chỉ có mấy ngàn năm. Nếu như cậu chết thì Hàn gia sẽ bị chặt đứt hương khói, cậu còn mặt mũi mà đi gặp liệt tổ liệt tông Hàn gia sao?
- Chuyện này …….
Tôi nhất thời không biết nói gì, ông ta nói thế nhưng cũng có đạo lý. Nếu như chỉ vì nhất thời sinh khí mà chặt đứt truyền thừa của cấm kỵ sư, đoạn tuyệt hương khói Hàn gia thì tôi chẳng phải sẽ trở thành tội nhân thiên cổ sao, một đại tội nhân làm vong gia diệt tộc?
- Tôi có thể sinh con trước, như vậy hương khói sẽ không bị đứt đoạn……
Tôi bỗng nhiên nghĩ tới điều này, Phúc Duyên Trai chủ cười nói:
- Thế hệ này của cậu đã không dễ dàng gì rồi, chẳng lẽ cậu còn muốn đời sau tiếp tục bất hạnh sao. Lại nói cậu cảm thấy cậu sẽ có cái cơ hội kia sao?
Ông ta vẫn cứ luôn mang một vẻ mặt mỉm cười, nhưng ý tứ lời nói này đã mang theo uy hiếp nồng đậm và cảnh cáo, ngụ ý chính là nếu như tôi không nghe theo ông ta, ông ta sẽ không khách khí nữa.
Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt của ông ta, chỉ cảm thấy trước ngực bỗng xuất hiện một thứ gì đó không thể giải thích được, bèn nói một câu:
- Đa tạ Trai chủ nhắc nhở nhưng tôi cũng muốn nói với ngài là Hàn gia chẳng những sẽ phát triển, cấm kỵ sư cũng nhất định sẽ có người truyền thừa. Ngài nói rằng cấm kỵ sư không tôn trọng Thiên Đạo, nhưng tôi lại cảm thấy nếu như Thiên Đạo không nhân từ thì tôn trọng hắn có lợi gì? Trăm ngàn năm qua, cấm kỵ sư của Hàn gia dù có làm gì thì cũng không thể làm vừa lòng Thiên Đạo, nhưng trước sau vẫn kính trời hộ dân, theo tôi thì thuận theo dân ý mới là chân chính tôn trọng Thiên Đạo.
- Nói bậy!
Phúc Duyên Trai chủ rốt cuộc cũng xúc động, quát:
- Dân ý đã sớm tách biệt với Thiên Đạo, thuận theo dân ý chính là đối nghịch với Thiên Đạo, sẽ không có kết cục tốt!
- Ngài nói dân ý tách khỏi Thiên Đạo? Điều này là không đúng, Trai chủ thông minh như vậy chẳng lẽ lại không nhìn ra dân ý chân chính từ xưa đến nay đều không thay đổi. Vừa rồi ngài cũng nói qua là muốn thiên hạ bá tánh được hạnh phúc an khang, bình an vui vẻ, đây mới là dân ý chân chính. Từ trước đến nay cấm kỵ sư đều lấy việc an cư lạc nghiệp của bá tính làm nhiệm vụ của mình, như vậy thì có gì sai. Nếu nói vì cầu phúc cho bá tính mà khiến cho Thiên Đạo không vui, thì tôn thờ thiên đạo này có ích gì?
- Không đúng, không đúng. Theo những gì mà cậu nói thì đó chỉ là một bên tình nguyện mà thôi. Nhưng trên thực tế, hiện tại mọi người đã sa đọa tới mức không thể cứu vãn, lòng người cũng đã bị hủy hoại tới cực điểm, thế giới này đáng lẽ sớm phải thay đổi. Theo như lời của cấm kỵ sư các người, thì người xúc phạm cấm kỵ không phải nên chết sao, nhưng các người lại cứu giúp, đây chẳng lẽ không phải là vi phạm Thiên Đạo sao? Cậu phải biết rằng, Thiên Đạo là chúa tể vạn vật, không tôn trọng Thiên Đạo mà thuận theo dân ý thì có tác dụng gì?
- Ha ha, tôi hiểu ý của ngài. Có câu ngươi không thể không làm việc chăm chỉ nếu không sẽ kiệt sức. Ngài nói xem có phải hay không là ý này? Hừ, Phúc Duyên Trai của ngài tuân theo Thiên Đạo, cấm kỵ sư tôi lại kính dân ý. Nếu như đã không cùng chí hướng thì không thể nói chuyện hợp tác được, cho nên tôi lại càng không có khả năng sẽ gia nhập Phúc Duyên Trai, ngài nên chặt đứt ý niệm này đi.
Phúc Duyên Trai chủ bỗng nhiên đứng dậy, trầm giọng nói:
- Cậu thật sự muốn đối địch với ta, đối nghịch với Thiên Đạo sao?
Tôi cười lạnh nói:
- Thế nào, Trai chủ nói lớn như vậy, chẳng lẽ ngài cho rằng ngài chính là Thiên Đạo sao?
Phúc Duyên Trai chủ không trả lời, im lặng nở nụ cười:
- Mật khổng tước kia, cậu không cần nữa sao?
- Ha ha, nếu như ngài muốn đưa cho tôi, tôi đương nhiên là muốn, nhưng nếu như ngài cứ một hai muốn bức bách tôi, tôi đây sẽ dùng phương pháp của tôi.
- Phương pháp của cậu, chẳng lẽ cậu muốn động thủ với ta sao?
- Phúc Duyên Trai chủ là người cao thâm khó đoán, tôi động thủ với ngài chỉ e là cửu tử nhất sinh. Nhưng dù ngài có là thần tiên hạ phàm, tôi cũng sẽ không khuất phục ngài, muốn tôi đi vào khuôn khổ, đừng nói cửa chính ngay cả cửa sổ cũng không có đâu!
Phúc Duyên Trai chủ cười ha ha:
- Tốt, tốt, tốt, không thể tưởng được một tiểu oa nhi như ngươi còn là người cương liệt như thế. Nếu đã như vậy, ta sẽ hạ yêu cầu xuống một chút, cậu không muốn gia nhập Phúc Duyên Trai không sao, ta cũng không cưỡng bách cậu nữa, nhưng mà ta muốn mượn một vật trên người cậu, lấy vật này đổi lấy mật khổng tước, thế nào?
- Ngài muốn đổi cái gì?
- Chính là cái nhẫn ban chỉ kia của cậu.
Đáy lòng tôi đột nhiên trầm xuống, ông ta cư nhiên lại muốn nhẫn ban chỉ của tôi?
Trong đầu tôi hiện lên lời nhắc nhở của Tân Nhã trước khi đi. Tôi bỗng nhiên hiểu ra dụng ý thật sự của Tân Nhã, thì ra nàng sớm đã dự tính rồi, Phúc Duyên Trai chủ sẽ muốn Huyết Ngọc Ban Chỉ của tôi nhưng lại không thể nói rõ, cho nên mới cầu tôi để Huyết Ngọc Ban Chỉ lại cho nàng……
Chính là ông ta đã hao tổn tâm huyết như thế, lại còn muốn tôi gia nhập Phúc Duyên Trai, lại muốn tôi lấy Huyết Ngọc Ban Chỉ ra trao đổi, điều này rốt cuộc là vì cái gì chứ?
- Thực xin lỗi, tôi vừa rồi cũng đã nói qua là sẽ không trao đổi bất cứ vật phẩm gì cả. Nếu không có mật khổng tước thì tôi sẽ tự mình nghĩ biện pháp khác, Trai chủ, bà bà, các người cứ từ từ nói chuyện, cáo từ.
Tôi không nói hai lời liền đứng dậy rời đi. Mới vừa đứng dậy thì trước người bỗng nhiên hiện lên một đạo hắc ảnh ngăn cản ở cửa, thấp giọng quát:
- Tiểu tử, đi như vậy, dễ dàng cho cậu quá.
Tôi ngẩng đầu lên thì thấy một người mặt đầy âm kiêu, tay cầm quải trượng, đúng là Xa bà bà.
Tôi vừa nhìn thấy bà ta nháy mắt liền nhớ tới cây gậy thông thiên có màu đen cự mãng kia, da đầu không khỏi cảm thấy tê rần, theo bản năng lui ra phía sau một bước, nói:
- Như thế nào, Xa bà bà muốn tôi ở lại tâm sự sao?
- Hừ, tiểu tử, lần trước ta còn chưa có tính sổ với ngươi đâu, nếu không phải do trai chủ phân phó, ta đã sớm tìm ngươi tính sổ. Hiện tại Trai chủ tự mình nói chuyện với ngươi, ngươi lại dám nói đi là đi, đây là không muốn sống nữa sao?
- Lời này của Xa bà bà không đúng rồi, đây là khách điếm Hoàng Tuyền không phải là Phúc Duyên Trai của bà, tôi muốn đi hay đến là tự do của tôi, không liên quan đến bà? Muốn tìm tôi tính sổ, tùy thời liền phụng bồi, chẳng qua không biết thương thế trước đây của Xa bà bà thế nào rồi, vết thương trên mông hẳn là đã hồi phục rồi đi?
Tôi nói tới đây, liền nhớ tới bạo cúc kiếm pháp của Chung Vạn Lý, nhịn không được nở nụ cười, Xa bà bà giận dữ, sắc mặt thoắt cái đen lại, trông như lệ quỷ, phẫn nộ quát:
- Tiểu tử, muốn chết sao!
Tiếng nói vừa dứt, quải trượng đã tới, hướng về phía đầu của tôi, tôi đang ngưng thần đề phòng chuẩn bị ứng phó thì Long bà bà ngồi bên cạnh bỗng nhiên thấp giọng nói:
- Xa Tứ Nương, nơi này là nơi mà ngươi có thể lỗ mãng sao?
Quải trượng của Xa bà bà dừng ở giữa không trung, tất nhiên là không nện xuống, sắc mặt rất là mất tự nhiên, Phúc Duyên Trai chủ quát khẽ nói:
- Làm càn, trong nhà Long tiền bối ngươi còn dám xằng bậy sao, còn không mau lui xuống.
Trên mặt Xa bà bà âm tình bất định, lại không dám cãi lại, ánh mắt thoáng nhìn về phía Long bà bà rồi sau đó dời đi, bỗng nhiên cả người run lên, ngay sau đó quải trượng chậm rãi buông xuống, hừ một tiếng, từ từ lui ra phía sau.
- Phúc chủ, tôi hôm nay gặp lại ngài, một là để ôn chuyện cũ, hai cũng là muốn gặp lại đồ đệ này của tôi. Nhưng ngài vừa thấy hắn liền mạnh mẽ bức bách, chẳng lẽ là không để tôi vào mắt sao?
Long bà bà trầm mặt, thanh âm tuy không cao nhưng lại rất có lực, tôi xoay người về phía Long bà bà cười nói:
- Cảm ơn bà bà.
Long bà bà hơi mỉm cười với tôi, Phúc Duyên Trai chủ tựa hồ cũng có chút kiêng kị Long bà bà, hơi khom người nói:
- Chuyện đó thật ra là do tôi đường đột, bất quá hôm nay tôi chọn địa điểm gặp mặt ở chỗ này cũng chính là mong bà bà khuyên bảo lệnh đồ, không cần cố chấp như vậy, Phúc Duyên Trai luôn là vì mưu phúc cho nhân gian, người khác không biết nhưng bà bà hẳn là cũng biết.
Long bà bà nói:
- Tôi không biết cái gì hết, lão bà tôi đây đã ở tại khách điếm hoàng tuyền lâu lắm rồi. Tôi chỉ nhớ rõ cố nhân còn lại không nhớ rõ bất cứ chuyện gì của thế nhân cả. Nhưng tôi biết nếu như có người muốn ở địa bàn của tôi gây bất lợi đối với đồ đệ của tôi, tôi khẳng định sẽ không đồng ý.
Phúc Duyên Trai chủ có chút ngoài ý muốn, liếc nhìn Long bà bà một cái nói:
- Chẳng lẽ bà bà cũng muốn đi nghịch lại thiên ý.
Long bà bà lật lại mí mắt, đột nhiên quát:
- Lão bà ta đây ở ngã ba Minh giới đã ngàn năm, có thấy thiên ý có quan hệ gì với ta không?
Phúc Duyên Trai chủ ngạc nhiên, tôi cười ha ha:
- Trai chủ, ngài xem, ngài luôn miệng nói là thuận theo Thiên Đạo, nhưng có người nguyện ý nghe sao?
Phúc Duyên Trai chủ vỗ bàn đứng dậy, nhìn tôi nói:
- Mật khổng tước và Huyết Ngọc Ban Chỉ, hôm nay ngươi có muốn đổi hay không?
Tôi ngẩng đầu, lớn tiếng nói:
- Đùa cái gì vậy, mật khổng tước mà muốn đổi lấy Huyết Ngọc Ban Chỉ, ngài nghĩ có đáng không?
- Hừ, vậy ngươi cũng đừng trách ta…
Sắc mặt Phúc Duyên Trai chủ rốt cuộc cũng thay đổi!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo